THU MANG NIỀM NHỚ
Tôi đứng nhìn theo chiếc bóng nàng
Bên đường lá rụng chiều Thu sang
Mưa chiều lặng lẽ rơi trên tóc
Thương dáng thơ ngây áo lụa hàng
Nàng chẳng nhìn tôi nở nụ cười
Gió chiều tơi tả cánh hoa rơi
Thu mang giá lạnh, sầu giăng kín
Chạnh xót xa lòng phút lẻ loi
Tôi nàng hai đứa mãi chưa quen
Những muốn tìm quen lại ngại phiền
Nên mãi âm thầm ôm gối mộng
Đêm về thao thức nhớ về em
Từ lúc ra đi bóng nhạt mờ
Đường về hiu quạnh thấy bơ vơ
Em nào thấu hiểu tình tôi đợi
Để lá Thu bay, rớt hững hờ
Buồn lúc tàn canh gió lạnh về
Thì thầm trong gió mong người nghe
Lời yêu tha thiết trong đêm vắng
Mong được cùng ai hẹn ước thề
Rồi tháng ngày qua lá đổi màu
Bao mùa lá rụng nỗi niềm đau
Nàng lên xe cưới cùng người ấy
Dấu lệ trong tim một nỗi sầu
Từ đấy thời gian lặng lẽ trôi
Tình theo năm tháng đã xa rồi
Thu sang gợi nhớ ngày xưa cũ
Bến vắng chiều nay thiếu bóng người
Nguyễn Vạn Thắng